Nhạc: Đồng Giao
Vọng cổ: Hoàng Dững
NHẠC
Ví dầu chim Phướn có đôi
Người sao nên nổi bỏ nhau sao đành.
Thế mà anh nỡ sao anh
Tình em như biển song dài người ơi.
Để rồi chim phướn rẽ đôi
Chết mòn chim kia lẻ loi.
DK: Nhìn chim Phướn đẹp đôi
Thấy mình sao quá lẻ loi
Khóc thầm cay đắng bờ môi
Ân tình... giờ chỉ mình tôi...
Vọng cổ
Câu 1
Anh ơi đêm lại từng đêm em mõi mòn mong nhớ, dò vỏ chờ anh sao anh biền biệt ở phương...nào. Chim phướn có đôi mà anh nở sao đành. Mật ngọt ngày xưa còn nguyên vẹn đó, anh nói vợ chồng là nghĩa nặng tình sâu. Thương đến bạc đầu vẫn mãi còn thương, hạt muối chia đôi trọn đời không thay đổi. Tiếng lại lời qua vậy mà anh hời dỗi, bỏ em héo mòn lặng thầm trong thương nhớ.
LÝ SON SẮC
Anh ở nơi phương nào
Em vẫn luôn mong chờ
Đợi ngày mình bên nhau
Nhìn ngoài trời mưa rơi
Nỗi cô đơn trong lạnh
Trái tim em quặng thắt bao lần
Dù cho bão giông tứ bề
Lòng em đây sắc son chờ anh
Dù anh ở nơi phương nào
Lòng em đây vẫn luôn chờ anh.
Câu 2
Nhìn chim phướn chung đôi mà tâm hồn tê tái, thấy mình quá lẻ loi giọt nước mắt lăn dài. Trái tim ơi sao quá đỗi chung tình. Mi chặp bờ mi là em lại nhớ, kỷ niệm hiện về nghèn nghẹn cả tâm can. Rồi tựa lưng vào vách lá đêm mưa, hít thở thật sâu để tìm quên nỗi nhớ. Dòng lệ mặn môi cõi lòng tê tái, ân tình giờ than thở một mình thôi.
NHẠC
Ví dầu tô chén úp chung
Làm sao không khẽ chẳng khua ơi người.
Huống gì chăn gối chung đôi
Dù ai nông nổi cũng tình phu thê.
Héo mòn mong anh ú ê
Sống đời không anh tái tê.
DK: Nhìn chim Phướn đẹp đôi
Thấy mình sao quá lẻ loi
Khóc thầm cay đắng bờ môi
Ân tình giờ chỉ mình tôi.
Câu 6
Bát còn có lúc xát xô huống chi chồng vợ, phận vợ hiền em nào dám lỗi đạo cùng anh. Chuyện vợ chồng lận đận cũng vì duyên, trước khi vứt bỏ anh có cạnh cùng suy nghĩ. Tạo hóa đã ban tấm lòng chung thủy, thì trọn đời em vẫn đợi chờ anh. Ví dầu chim Phướn có đôi, người sao nên nổi bỏ nhau sao đành.
Anh ơi đã quạt nồng chung gối có nhau
Dù nông nỗi cũng mặn tình chăn chiếu
Dẫu lẻ đôi em luôn mõi mòn mong đợi
Đợi anh về sưởi ấm lại yêu thương.