ST: Hoàng Dững
Lý son sắc:
Thương lắm sông quê mình
Chan chứa bao ân tình
Thuyền xuôi dòng nước trôi
Tình gởi vào nơi nơi
Sông ơi mắt long lanh huyền
Nhìn trời mây lá hoa đua màu
Người ơi đến quê hương mình
Tình quê hương thắp lên mùa xuân
Dừng chân ngã ba sông vàm
Tình yêu thương lén đi vào tim.
Vọng cổ
Câu 1:
Ôi! Quá đổi dịu êm vùng quê thương mến, Vàm Lẻo ơi! Nơi tôi mới đến sao cảnh vật mộng mơ lòng thấy như...gần. Nét đẹp chân phương của vùng đất anh hùng.
Bến đợi bờ mong nay thỏa lòng khao khát, chiếc cầu Vào nối nhịp yêu thương.
Ngã ba sông vàm như ba ngã của tình thương, tình ba dân tộc keo sơn máu thịt.
Con nước sông Vàn muôn thưở vẫn đầy vơi, Vàm Lẻo ơi! Xin hãy cho tôi chung hòa niềm cảm xúc.
Câu 5:
Vĩnh Lợi làm duyên thẹn thùng trong câu hát, để cho Mỹ Xuyên bên ấy say tình.
Chiếc cầu duyên nay nối nhịp mong chờ.
Bạc Liêu - Sóc Trăng giờ có thêm dâu rễ, để lối đi về rộn rã tiếng cười vui.
Ánh mắt sông Vàm muôn thuở vẫn long lanh, chở những ước mơ chở tình người lai láng.
Một áng mây bay gió về ru lá hát, gợi lại trong tôi bao nỗi nhớ ngọt ngào.
Lý sông vàm:
Lênh đênh trên sông, gió thổi tư bề
Yêu sao quê hương, nỗi niềm riêng
Chan chứa trong ta, gió về hát khúc tình ca
Nghe trong âm ba, sóng vỗ hiền hòa
Nơi đây xa xưa, tiếng lòng luôn
Say đắm trên sông, với từng lời ca tha thiết
Cô ba danh ca
Vang bóng một thời, nghi lòng chẳng hề nhạt phai.
Câu 6:
Cô ba Vàm Lẻo danh ca, mang tình trong câu hát in vào tim bao người.
Nước sông vàm vẫn chảy mênh mông
Thuyền lướt trên sông về đây tôi lại hát
Trời Bạc Liêu nghiêng mình theo tiếng nhạc
Hòa hòa tiếng ca ngọt ngào văng vẳng trên sông.