Cảnh nhà Tuấn, Tuấn ngồi trên salon gọt trái cây vừa ăn vừa xem báo. Hiền vắng nhà phải vào bệnh viện vì đọng thai. Trinh xuất hiện.
TRINH: Anh Tuấn!
TUẤN: Kìa Trinh!
TRINH: Anh ngạc nhiên khi tôi đến đây lắm chớ gì? Anh yên tâm đi tôi đến đây không phải để phá hoại hạnh phúc gia đình anh đâu. Mà tôi đến đây để yêu cầu anh giải quyết mọi chuyện cho êm đẹp.
TUẤN: Giữa chúng ta có chuyện gì để giải quyết cả.
TRINH: Có chớ anh, muốn chấm dứt với tôi không thể dễ dàng như thế được. Anh đang sống hạnh phúc mà anh đâu biết có người đang giằng xé và đau khổ vì anh.
TUẤN: Trinh à em cho anh xin lỗi em, vì sự chọn lựa của cha mẹ chớ nào phải đâu anh phản bội em.
TRINH: Cuộc đời người con gái chỉ có tiếng xin lỗi là thôi sao anh. Anh đừng đem chuyện mẹ cha ra đây để khóa miệng tôi. Là người con có hiếu như anh được ca ngợi lắm đó anh à. Anh tưởng tôi dễ dàng để cho anh yên hay sao, cuộc đời tôi đã thuộc về anh vậy mà anh nỡ nhẫn tâm bỏ tôi cưới vợ.
TUẤN: Bây giờ em đến đây định làm gì?
TRINH: Tôi đến đây không làm gì anh...
KIM TIỀN HUẾ
Chỉ xin anh giải quyết sự tình
Đời con gái tôi thuộc về anh
Rồi anh lại quay lưng
Tôi không ngờ anh là thằng khốn nạn
Chiếm được rồi anh lại rút lui
Chọn bạn trăm năm chớ nào nghĩ tới ai
TUẤN: Nè Trinh em không nên nói vậy
Cõi lòng anh đây cũng thấy xót xa
TRINH: Cõi lòng anh thấy xót xa
Hay là hạnh phúc sướng vui
Có ai cưới vợ vẹn toàn đức hạnh
Mà lại khóc than xót xa trong dạ
Cõi lòng uất nghẹn.
Đời con gái của tôi bây giờ không còn gì nữa, nếu anh muốn yên thân để sống một cuộc sống đầm ấm hạnh phúc với người vợ đẹp xinh của anh thì anh hãy làm theo yêu cầu của tôi.
TUẤN: Yêu cầu gì Trinh cứ nói.
TRINH: Cuộc sống bây giờ nếu không có tiền thì đâu ai trọng mình đúng không anh. Có tiền là có tất cả, và cũng vì không tiền nên tôi đã mất anh.
TUẤN: Cô đừng dài dòng nữa cứ vô thẳng vấn đề đi.
TRINH: Cứ từ từ.
TUẤN: Bây giờ cô cần gì ở tôi?
TRINH: Cái tôi cần bây giờ không phải là tìnhh mà là tiền. Tôi cần tiền để bù đắp lại những chuyện tồi bại mà anh đã gây ra cho tôi.
TUẤN: Bây giờ cô cần bao nhiêu?
TRINH: Năm trăm triệu.
TUẤN: Năm trăm triệu?
TRINH: Sao ít quá phải không anh vậy thì một tỷ hai tỷ hay ba tỷ? Cả đời người con gái mà chỉ có năm trăm triệu thôi đối với tôi thì quá rẽ. Còn với anh tôi nghĩ không có gì là khó. Theo tôi biết thì tôi chỉ là một đại diện cho những cô gái đã bị anh gạt thôi. Chớ tôi biết từ trước tới giờ anh đã đi qua biết bao nhiêu cuộc đời của những cô gái mềm lòng nhẹ dạ như tôi rồi. Điều kiện này là quá nhẹ nhàng đối với anh rồi đó.
TUẤN: Không thể nào, cô đừng đến đây gây khó cho tôi, đừng ép tôi vào con đường khó xử.
TRINH: Tôi không gây khó cho ai cả, lương tâm luôn luôn kiểm tra hành động và việc làm của mình. Chỉ có anh mới là kẻ không có lương tâm, cho nên anh không thấy hổ thẹn với những chuyện mình đã trot làm.
TUẤN: Tất cả mọi chuyện tôi đã nói ra hết rồi còn gì. Không phải tôi bỏ Trinh để đi cưới vợ mà vì gia đình Trinh nghe rõ chưa?
TRINH: Cũng lại là hai tiếng gia đình...
DUYÊN KỲ NGỘ
Đã cắt đứt tình ta
Tôi không muốn nghe anh đừng nói nữa
Nó hủy hoại tâm hồn tôi từng cơn đau đớn
TUẤN: Mọi chuyện cũng đã qua
Trinh rộng lòng mà tha thứ
Có nên oán hận căm thù
Dù sao cũng còn tình nghĩa
Xin Trinh hãy bõ qua
Không nên làm lớn chuyện nơi này
TRINH: Anh sợ lắm chớ gì
Tôi chưa thấy người nào hèn nhác giống anh
Anh có biết là tôi vẫn không quên
Hình bóng của anh nặng trĩu mãi bên lòng
Mỗi đêm về nó gậm nhấm tim tôi.
TUẤN: Có nói cạn lời cũng không giải quyết được gì đâu Trinh à, bây giờ anh đã có gia đình rồi. Bột đã khuấy nên hồ rồi níu kéo cũng vô nghãi thôi. Anh khuyên em đừng nên làm khó nhau nữa.
TRINH: Muốn tôi không làm khó anh thì anh nhanh chóng giải quyết theo yêu cầu của tôi.
TUẤN: Nếu thật lòng Trinh muốn như vậy thì phải cho tôi có thời gian suy nghĩ.
TRINH: Tôi không có thói quen chờ đợi, không có gì bực bội bằng chờ với đợi. Tôi muốn anh giải quyết liền ngay trong lúc này.
TUẤN: Vừa phải cô thôi, tôi đã năn nỉ cô cạn lời rồi mà cô vẫn không nghe. Tôi sẽ không bao giờ làm theo lời đề nghị của cô
TRINH: Anh chống lại tôi à? Được tôi sẽ la lên cho mọi người biết là anh ăn ở với tôi có thai rồi anh bỏ tôi đi cưới vợ. Thử coi anh có giữ được hạnh phúc gia đình anh không cho biết.
TUẤN: La đi cô la đi tôi thách cô đó. Bằng chứng đâu? La đi thử xem ai xấu cô hay là tôi?
TRINH: Anh Tuấn! Tuấn ơi, lòng em vẫn mãi còn thương...
LÝ NĂM CĂN
Dù cho anh đã có đôi
Nỗi nhớ vẫn luôn trong em
Tình anh em đây giữ vẹn
Ngàn năm thưng vẫn còn thương
Tình yêu vẫn cứ nồng say
TUẤN: Trinh hãy về đi
Đừng lưu luyến nữa mà chi.
VỌNG CỔ CÂU 3
TRINH: Tuấn ơi! Khi trái tim yêu đã khắc sâu hình bóng, thì làm sao có thể quên nhau trong những lúc đêm…về. Mi chặp bờ mi là nghe nhoi nhói trong lòng. Cắn chặt đôi môi cố ngăn niềm xúc động, rồi lặng lẻ thở dài để trốn chạy nhớ thương. Nhưng trời ơi! Cái muốn tìm mòn mõi chẳng thấy đâu, những gì muốn quên mau thì lại càng thêm nhớ. Tóc chạm gối là một vùng kỷ niệm, trong cô đơn em thầm khóc riêng mình.
TUẤN: Trinh à, anh khuyên em hãy sống với thực tại với tương lai, đừng quanh quẩn trong tình trường đau khổ
LÝ CHIỀU CHIỀU
Ngậm ngùi không nói lên thành câu
Tay cầm tay nghe như ngàn trùng xa cánh
Tuấn ơi mất nhau sau đành
Ai nở gieo oan tình, cho mình lìa xa
Xin anh sẽ chia tâm tình.
VỌNG CỔ CÂU 6:
Tuấn ơi! Anh là người đàn ông duy nhất, mà em đây khao khát yêu thương. Sao anh nở gieo tình rồi lại qua sông, để em thổn thức nhớ mong rồi rơi vào tuyệt vọng. Trời đã vào xuân cơn gió đông đi muộn, làm linh hồn kẻ lụy tình nằm hấp hối đêm đên. Anh là ánh nắng dịu êm, tiếp thêm hơi thở cứu sống một linh hồn.
Tuấn ơi anh có nghe không ( Đặt bàn tay Tuấn lên ngực )
Tiếng lòng của em đang gọi mời anh đó
Anh hãy cho em một niềm tin hy vọng
Để cho cuộc đời em sống lại với mùa xuân.
( Nói ) Anh Tuấn, anh Tuấn ơi! Nếu anh chấp nhận em xin anh cho em làm người vợ thứ hai của anh nghe Tuấn. Em xin anh mà Tuấn, em xin anh mà Tuấn.
TUẤN: Đừng làm vậy Trinh à, tình yêu không thể nào chia sẻ cho cả hai được.Trinh hãy đứng lên đi đừng tự hạ mình như vậy.
TRINH: Nếu anh đã tuyệt tình như thế thì tôi còn sống nữa để làm gì ( Chạy tới lấy con dao Tuấn gọt trái cây để trên bàn định tự tử)
TUẤN: Kìa Trinh, bình tĩnh lại đi Trinh. ( Trinh khóc trong tiếng nhạc kết màn )
t/g được bạn tặng hihi