Nhạc: Thanh Sơn
Vọng cổ: Hoàng Dững
Nhạc
Như bức họa tình ca trên lúa
Nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa
Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa
Hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa
Con nước ròng rồi con nước lớn
Anh với em ở cùng một thôn
Thời gian đã bước chân quen đường mòn
lòng mơ ước hai đứa vui duyên tròn
Ôi những giọt mồ hôi tưới lên đời cuộc sống
Quê hương em có chín dòng sông
Như chín con Rồng tên gọi Cửu Long
Thuyền ngược xuôi khắp bến Sóc Trăng Cần Thơ
Đẹp lắm những đêm trăng mờ gợi lòng gợi nhớ
Hương lúa ngọt tình quê lai láng
Em với anh chẳng cần giàu sang
Còn thương mãi lũy tre xanh quanh làng
làm bóng mát hát ru câu tình ca
Lâu lắm rồi chờ nhau thương quá
Em có nghe những lời ngợi ca
Giọt nước mắt khóc thay cho nụ cười
Tình yêu đó dâng hiến cho hai người
Tình yêu đó… dâng hiến cho hai người…
Vọng cổ
Câu 1:
Đã mấy độ đông qua mấy lần xuân đến, hương lúa đồng quê ngọt tình lai láng để dưỡng nuôi cho thương nhớ thêm…nhiều. Nước lớn mênh mông rồi đến lượt nước rồng. Em gởi yêu thương vào câu hò điệu lý, vào dòng nước chung nguồn ngọt lịm phù sa. Con đường mòn đã quen bước chân qua, lòng hằng ước mơ tròn duyên tơ tóc. Như bức họa tình trên đồng ruộng bao la, hạt lúa chín thơm vàng mơ nỗi nhớ.
Lý xâm thương
Xa thoảng đưa câu ca, tình quê nồng say điệu lý
Thôn nữ hát đưa duyên, niềm riêng e ấp con tim
Hạt lúa vàng thơm hương, mùa vui ấm no tưng bừng
Tình yêu dành cho nhau
Bằng chờ mong quên tháng năm nhọc nhằn.
Câu 5
Cửu Long ơi! thuyền ngược xuôi khắp bến, tiếng máy nhịp chèo khua rộn rã đi về. Hạt lúa thủy chung đã nuôi sống bao đời. Cho ta thêm yêu tình quê hương tha thiết, yêu màu lá mạ xanh rờn giữa đồng ruộng mênh mông. Yêu mặt sông quê mình lắp lánh những đêm trăng, dòng nước chở tình em về anh nơi cuối xóm. Đom đóm ven sông lặp lòe ánh sáng, như trái tim em thổn thức những ân tình.
Lý năm căn
Làng quê yêu lắm người ơi
Dù cho cách núi ngăn sông
Sâu lắng cả trong tâm tư
Tình yêu vẫn luôn giữ trọn
Hồn quê trong những lời ca
Ngàn năm vươn vấn lòng ta
Đất thắm phù sa mang no ấm cho đời.
Câu 6
Quê hương ơi ngợi ca nào cho hết, đẹp quá những tình yêu lắp lánh giữa đồng bằng.
Lâu lắm rồi chờ nhau thương quá
Anh có nghe những lời ngợi ca
Giọt nước mắt khóc thay cho nụ cười
Tình yêu đó dâng hiến cho hai người.